Trang chủ Phong cách NTP Nhật ký tâm hồn

HOÀNG LAN YÊU DẤU

16/06/2016
Năm tháng dần trôi qua, tuổi học trò chúng tôi ở ngôi trường mới gắn với những bài hát, những kỉ niệm buồn vui. Nhưng với tôi, cây hoàng lan ở góc sân trường vẫn luôn là người bạn thân nhất.

Từ cổng trường nhìn vào, bóng cây cao sừng sững che rợp một góc sân trường. Dưới gốc cây, ta có thể thấy rễ cây như những chú rắn ngoằn ngoèo, trườn qua trườn lại trông thật vui mắt. Cây cao khoảng từ hai mươi đến ba mươi mét. Thân cây hoàng lan to, màu nâu sẫm, mang theo mình những vết mốc trắng, xanh. Điều đó, khiến tôi cảm thấy rằng cây hoàng lan đã phải dãi dầu bao mưa nắng, trải qua hàng chục năm để có vẻ đẹp uy nghi như vậy. Cành cây dài, từ dưới sân nhìn lên, cành hoàng lan xiên chéo như đâm ngang bầu trời trong xanh. Cành rũ xuống, sà che ngang mặt sân, che những tia nắng chói chang làm cho chúng tôi cảm thấy thật êm dịu. Lá cây hoàng lan hình ô-van màu xanh tươi, mát dịu như lá mít vậy. Có những lá già vàng hoe rơi nhè nhẹ vào hàng ghế đá. Làn gió từ đâu thổi tới cuốn bay chiếc lá như muốn cuốn và truyền đi cả sự trong lành của không gian yên tĩnh trong sân trường tôi.

 

  Và khi tháng mười về, điều kì diệu đã đến. Giữa đám lá hoàng lan xanh um bỗng hé nở những bông hoa hoàng lan đầu tiên. Trong những cơn gió lạnh mùa đông, hoa hoàng lan màu vàng tươi, mỏng manh như những tia nắng ấm, tỏa sáng cả góc sân trường. Hoa hoàng lan nở thật đẹp, làm ấm áp lòng học trò chúng tôi khi đông về.

   Cây hoàng lan góc sân vẫn luôn là người bạn thân tri kỷ của tôi. Mỗi khi buồn, tôi hay cùng các bạn ngồi dưới cây, cùng nhau sáng tạo, hát những bài hát ngây ngô, trong sáng của tuổi học trò. Khi bất chợt cơn mưa kéo đến, ‘‘người bạn tri kỉ’’ ấy lại buồn biết bao khi không ai ngồi bên, trò chuyện, không ai hát cho hoàng lan nghe.

   Có những lúc trong không gian yên tĩnh, từng đàn chim nhỏ từ đâu kéo đến. Lúc đầu thì một con, hai con rồi cả đàn cùng nhau hòa tấu lên bản tình ca bất tận. Mùa hoàng lan đến luôn là khung cảnh đầy chất thơ của đám học trò chúng tôi. Sân trường bỗng ngập tràn đầy màu sắc, màu xanh um của lá, màu vàng tươi của hoa hòa vào màu xanh trong của nền trời se lạnh của mùa đông, tất cả thơ mộng và đẹp biết bao.

   Tôi yêu biết bao cây hoàng lan ở trường mình. Không chỉ bởi cây đẹp, mà cây còn là ‘‘người cha già’’ luôn ân cần theo dõi chúng tôi trong từng hoạt động: như khai trường, 20/11, hội chợ xuân,…Và còn một điều thú vị hơn cả, tuy cô đơn, lẻ loi như vậy nhưng cây hoàng lan vẫn luôn là điểm nhấn của những góc chụp ảnh. Hiếm có bức ảnh nào của thầy trò chúng tôi thiếu bóng hoàng lan. Từ thầy cô, các bác bảo vệ và tất cả chúng tôi, ai cũng hãnh diện và tự hào về điều đó.

   Mùa hoa lan nở đến thật vội mà cũng qua đi thật nhanh. Mới hôm nào hoa còn e ấp, ẩn náu sau đám lá, vậy mà giờ đây cây chỉ còn lại tán lá xanh. Tôi sẽ nhớ, nhớ mãi những kỉ niệm yêu dấu với cây, và nhớ hơn cả những lúc chụp ảnh cùng cây hoàng lan.

   Tôi yêu cây hoàng lan bên sân trường mình, như yêu một người bạn thân…!

 

PHAN YẾN NHI – HS 6A1

Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0/5 trong 0 đánh giá
Chia sẻ:

Liên kết website