MẸ...! CHỐN BÌNH YÊN
Con nhớ Mẹ !bùi ngùi lặng lẽ
Nhói tim sâu chẳng thể nên lời
Dòng sông xanh trĩu nặng cuộc đời
Ngầm cuộn sóng mẹ ơi nhớ lắm
Những năm tháng niềm thương ướt đẫm
Khung trời mơ nắng thắm sân nhà
Chốn bình yên ngọt mát Mẹ Cha
Chở che ấy trưa hè gió bấc
Hương tình đọng muôn hoa thắm sắc
Tiếng vui cười khảm khắc đời con
Mãi thiêng liêng bể cả ngàn non
Vẫn rực rỡ dương son ngày mới
Đường gió bụi bên hiên đón đợi
Nâng bước chân lạc lối trời xa
Nơi suối nguồn tắm mát đời ta
Không lấy lại dù là nhỏ nhất
Dẫu trao hết tuổi xuân ngọt mật
Những giấc mơ đẹp nhất tặng dành
Để tuơng lai rộng mở ngày xanh
Trong lòng Mẹ con thành người tốt
Mang ước nguyện cuộc đời trong suốt
Đường con đi chau chuốt thời gian
Mẹ chẳng màng khó nhọc nguy nan
Để con được huy hoàng bể cả...
Con vẫn nhớ dẫu qua muôn ngả
Ánh trăng rằm ai thả trong tim
Mãi vẹn tròn rực sáng niềm tin
Đưa con đến mốc son cuộc sống
Nhớ Mẹ lắm !mắt thương nhòe đọng
Vóc dáng kia vẫn sóng cuộn dâng
Nghe thẳm sâu nhói buốt bâng khuâng
Hồn lữ thứ lâng lâng... bóng Mẹ
Con nhớ lắm...! ước ao ngày bé
Trong vòng tay Mẹ vẫn ấp ôm
Lời bảo ban nâng bước vuông tròn
Con nhớ lắm...bình yên...cổ tích
Ký ức ấy còn đây ngọc bích
Con bước đi đến đích cuộc đời
Đạp gió sương bến đợi xa xôi
Hồng nắng mới khung trời... có Mẹ !
QV
10h50p 9/5/21
Nguồn tin: Bài thơ của anh Nguyễn Quang Vinh - Trường THCS Nguyễn Tri Phương.